Câu chuyện về vụ tai nạn tại Thái Lan, nơi xe buýt chở học sinh và giáo viên bốc cháy sau khi nổ lốp, mà tài xế bỏ trốn và người dân đi đường xung quanh không ai đứng lại giúp đỡ, thực sự là một thảm kịch.
Cách đây 2 tháng, tại Việt Nam, trong vụ tai nạn trên cầu Phú Mỹ, hình ảnh 5 công nhân và người đi đường lao vào giúp đỡ, không quản hiểm nguy để cứu sống nạn nhân, đối lập hoàn toàn với sự kiện tại Thái Lan.
So sánh giữa hai quốc gia, ta thấy một sự khác biệt rõ rệt về hành vi ứng xử trước tình huống cấp bách. Ở Thái Lan, sự thờ ơ của người dân là quá vô cảm. Trước một sự kiện nguy hiểm như hỏa hoạn, mà người dân vẫn vô cảm, không ra tay cứu giúp, thậm chí chỉ đứng nhìn, dù biết đấy là xe bus chở học sinh, vô hình trung đã khiến bi kịch này càng thêm đau lòng.
Hành động này không chỉ làm mất đi cơ hội cứu sống 23 mạng người, mà còn đặt ra câu hỏi rất lớn về “tình người” ở nước bạn.
Ở nước ta, hành động của những người dân lao vào đám cháy để cứu người không có gì là hiếm hoi cả, tất cả những vụ hoả hoạn gần đây đều có những người hùng như thế, hoặc những vụ cứu trẻ em đuối nước, cứu người mắc kẹt vì bão lũ … là minh chứng cho sự can đảm và tinh thần cộng đồng.
Sự can đảm này không phải ai cũng có thể thể hiện trong những tình huống nguy hiểm như thế. Điều này không chỉ là bài học về cách hành xử mà còn cho thấy giá trị nhân văn cao quý của người Việt. Họ không chỉ cứu người mà còn lan tỏa những giá trị tốt đẹp của sự giúp đỡ và tình đoàn kết.
Việc thờ ơ trước cảnh người khác gặp nguy hiểm, đặc biệt là trong những tình huống như hỏa hoạn, cần phải bị lên án một cách mạnh mẽ. Không chỉ là thiếu trách nhiệm với cộng đồng, mà đó còn là hành vi vô nhân đạo, làm mất đi bản chất nhân văn của con người.
Mỗi người nên nhớ, trong xã hội, chúng ta buộc phải có nghĩa vụ phải giúp đỡ những người gặp tình huống khẩn cấp xung quanh mình, đặc biệt trong những tình huống nguy hiểm đe dọa đến sinh mạng.
CRE:Nguyễn Sin
GIPHY App Key not set. Please check settings